Thơ
Vội
Những vần thơ anh mang vùi sâu trong cát
Những khúc ân tình anh
gởi lại biển khơi
Anh theo tìm em, tìm mộng ảo xa vời
Mười mấy năm trôi...mơ
hồ xưa đã vội...
Vội nhớ, vội
thương, sao không vội nên lời,
Vội sầu li biệt,
sao không vội lãng quên.
Để nữa cuộc đời như
con sóng lênh đênh,
Vỗ đến bạc đầu, vỗ
hoài trong vô vọng.
Vẫn mãi trong anh một tình yêu cháy bỏng
Dù những dòng thơ đã lấm bụi thời gian,
Anh vội mơ màng với khung trời dĩ vãng
Anh vội lặng thầm
với nỗi nhớ miên man.